Thứ Hai, 31 tháng 10, 2011

Ca sĩ Ánh Tuyết trên giường bệnh viết về 'phong bì bác sĩ' - (VNE)


"Đừng nên đổ lỗi cho ai! Chúng ta đang đối mặt với một căn bệnh thời đại: bệnh của những người có tiền và những người không tiền. Người có tiền cho rằng tôi cần là phải được. Người không có tiền thì làm thằng cùi và quậy".
> Tệ phong bì bệnh viện/ Bệnh viện quá tải/ Bệnh nhân tử vong

Giọng ca "Ô mê ly" đang nằm điều trị tại Bệnh viện chấn thương chỉnh hình TP HCM sau ca mổ cột sống. Là một bệnh nhân nan y thường xuyên ra vào viện, ca sĩ Ánh Tuyết chia sẻ với VnExpress.net ý kiến về tệ phong bì bệnh viện, tình trạng bệnh nhân chết do sự tắc trách của y bác sĩ, rồi bác sĩ bị người nhà bệnh nhân hành hung... Dưới đây là bài viết của nữ ca sĩ 50 tuổi thành danh với những ca khúc do nhạc sĩ Văn Cao sáng tác. Không thể ngồi để viết, Ánh Tuyết nhờ một người bạn chấp bút.
Trước những phản ánh liên tục về người nhà bệnh nhân rượt đuổi chém thầy thuốc trong bệnh viện hay tới tận nhà bác sĩ đập phá, cướp bóc… tôi muốn nói lên tiếng nói của mình.
Là một ca sĩ mang đủ các chứng bệnh, dù trong người tôi luôn bị những cơn đau hành hạ nhưng khi đứng trên sân khấu tôi vẫn hát bằng tất cả lòng đam mê đầy nhiệt huyết, cố gắng trau chuốt giọng hát của mình để không phụ lòng khán giả. Một bác sĩ cũng vậy. Có thể vì nhiều lý do (do căng thẳng, áp lực, do bị người nhà bệnh nhân rầy la…) khiến họ từ chối ca bệnh nhưng khi họ đã bắt tay vào làm là sẽ làm hết trách nhiệm của mình, để mang lại điều tốt nhất cho bệnh nhân và cả cho uy tín của một người bác sĩ.
Nghe Ánh Tuyết hát ca khúc Ô mê ly
Ca sĩ Ánh Tuyết đang được các bác sĩ chăm sóc sau ca phẫu thuật mới đây. Ảnh: Ngân Hoa
Ca sĩ Ánh Tuyết đang được các bác sĩ chăm sóc sau ca phẫu thuật mới đây. Ảnh: Ngân Hoa
Hiện tại tôi vẫn phải nằm theo dõi sau phẫu thuật tại Bệnh viện chấn thương chỉnh hình TP HCM. Trường hợp của tôi là một ca mổ đặc biệt khó và nguy hiểm. Tôi đã từng mổ hai lần cột sống cổ và đốt sống lưng, cấu trúc bình thường đã bị phá vỡ, nếu phẫu thuật không khéo rất dễ dẫn đến bị liệt. Do vậy các bác sĩ bảo rằng tôi cần phải đánh giá trước mọi chuyện sẽ gặp. Chỉ cần “chệch một ly là đi một dặm”, và cái chệch đó phải trả giá đắt bằng biến chứng thần kinh của bệnh nhân kéo theo những hệ lụy rất lớn.
Bên cạnh đó, ngoài chuyện phẫu thuật giải ép các mô thần kinh cho đốt sống lưng thì còn phải cố định lại và sửa lại dáng cong bình thường cho cột sống. Tiến sĩ, bác sĩ Ngô Minh Lý, Trưởng khoa cột sống A Bệnh viện chấn thương chỉnh hình TP HCM là một trong hai phẫu thuật viên thực hiện ca mổ khó kéo dài gần 3 tiếng đồng hồ của tôi. Trong suốt quá trình mổ không phải truyền máu.
Tỉnh dậy nhìn ánh mắt hạnh phúc của hai bác sĩ trực tiếp tham gia phẫu thuật, tôi hiểu ca mổ rất thành công dù mới trải qua một ngày đầu tiên sau cuộc đại phẫu.
Bị mắc rất nhiều bệnh và từng trải qua 7 cuộc đại phẫu, hơn ai hết tôi hiểu rằng mình cần phải lạc quan và tin tưởng vào bác sĩ, tạo cho họ cảm giác thoải mái.
Lần mổ này, sau khi tiền gây mê, tôi bắt đầu phiêu diêu, bác sĩ chuẩn bị chụp ống thở oxi. Tôi sực nhớ tới một việc nên bảo: “Khoan! Tôi muốn kể cho ê kíp mổ nghe một câu chuyện vui. Câu chuyện về bác sĩ quan liêu”. Các bác sĩ rất hưởng ứng. Và tôi kể một chuyện hơi "tiếu lâm" một chút không tiện nêu ở đây, song cả tôi và các bác sĩ đều cười sảng khoái, rồi tôi chìm vào giấc mê.
10 năm về trước tôi bị hẹp đốt sống cổ và thoát vị đĩa đệm, cũng tại bệnh viện này người thầy của bác sĩ Lý là Giáo sư, bác sĩ Võ Văn Thành và bác sĩ chuyên khoa mổ Phạm Ngọc Công đã mổ đốt sống cổ cho tôi. Phẫu thuật đốt sống cổ, cách an toàn nhất là mổ phía trước. Vì muốn bảo toàn tính thẩm mỹ và nguy cơ chạm dây thanh âm sẽ ảnh hưởng đến giọng hát của ca sĩ nên các bác sĩ phải quyết định chọn mổ phía sau cổ, dù biết rằng sẽ khó khăn hơn gấp bội bởi đây là trung tâm hệ thống thần kinh. Ca mổ ngày ấy thành công, đốt sống cổ của tôi được đặt thêm 3 miếng gốm. Và ca mổ hôm nay lưng của tôi lại có thêm hai chiếc nẹp và 6 con ốc bằng titan.
Kể ra câu chuyện của tôi, không phải tôi đang cố thanh minh cho các bác sĩ, cho bệnh viện hay cho bệnh nhân. Con người có cái may cái rủi, bác sĩ có giỏi trời đi nữa thì cũng có lúc bị hên xui may rủi. Ai cũng muốn làm việc tốt nhất cho bệnh nhân nhưng những yếu tố hên xui may rủi, cái thời vận, thời khắc của mỗi người bệnh thì khác nhau. Và những cái xui rủi xảy đến cũng có thể do chính bản thân mình không gặp may.
Tôi thừa nhận cũng có trường hợp bệnh nhân đưa tiền ra thì được quan tâm ngay nhưng vẫn còn rất nhiều những y bác sĩ có tấm lòng bao dung, nhân hậu. Không riêng gì bệnh viện mà bất cứ ở đâu trong xã hội chúng ta cũng vậy. Ngay khi bạn bước vào một nhà hàng ăn, cũng tô phở với giá tiền như nhau nhưng người ăn mặc lịch sự thì được quan tâm, còn người mặc áo rách thì cứ ngồi đợi đấy hoặc có khi mang tô phở ra đặt xuống một cái rầm. Chính điều này cũng khiến tôi cảm thấy buồn, âu đó cũng là căn bệnh của xã hội.
Sai lầm của bệnh nhân khi khai bệnh thường nói quá so với tình trạng thực của mình để được bác sĩ quan tâm, chữa trị nhưng làm vậy lợi bất cập hại. Vô tình chúng ta đẩy bác sĩ vào tình trạng rối trí, chẩn đoán sai dẫn đến cách xử lý và liều lượng thuốc quá đà.
Tâm lý người bệnh đau một, người thân đau mười nên đụng cái gì cũng réo bác sĩ ra để chửi. Họ cũng có liêm sỉ vậy. Đau thì cũng đau rồi, chúng ta cần phải hết sức bình tĩnh.
Hiện nay chúng ta phải đối mặt với một căn bệnh thời đại: bệnh của những người có tiền và những người không tiền. Người có tiền thì cho rằng tôi có tiền tôi cần là phải được. Người không có tiền thì làm thằng cùi và quậy. Và hậu quả là người bệnh cũng chẳng vì thế mà khỏe hơn và những người có liên quan thì đối mặt với những bản án nghiêm khắc của pháp luật. Đã đến lúc mỗi chúng ta nên nhìn nhận đúng vai trò trách nhiệm của mình trước khi đổ lỗi cho người khác.
Ánh Tuyết
gop y
Người nghèo ư? Bạn chỉ hiểu được 1 phần rất nhỏ của người nghèo là ít tiền, ăn mặc tuềnh toàng chứ bạn hiểu sao nổi thân phận của người nghèo. Tôi không dám nói là hết thảy nhưng để tìm được một y bác sĩ làm việc đúng với lương của nghề nghiệp thật khó. Những người nghèo như chúng tôi đã sống chung với cái mà bạn gọi là CĂN BÊNH XÃ HỘI này không phải chỉ ở bệnh viện, mà ở trường học nếu không có quà đến thầy cô giáo thì bạn biết đấy, ở nơi làm việc cũng vậy (Tôi chỉ nói doanh nghiệp nhà nước). Nếu không đến mà lễ tết các vị cán bộ quản lý mình thì thôi... kể ra làm gì. Chúc chị được y bác sĩ quan tâm mau khỏi bệnh.
( nguyen xuan chung )

Cám ơn Ánh Tuyết
Đơn giản vì Chị có tiền và nổi tiếng. Có lẽ trong chúng ta ai cũng từng vào viện (có thể vì bệnh hoặc để thăm bệnh) đều biết BS và nhân viên bệnh viện, không cần phải nói nhiều.
( TL )

Về việc cô Ánh Tuyết nói về các bác sĩ
Cô tin tưởng vào bác sĩ như thế vì cô là người nổi tiếng, nên được chữa trị chu đáo thôi, cô có thấy cảnh những người nghèo không có tiền để ăn nữa nói chi đến chuyện đi bệnh viện chữa trị, dân nghèo như chúng tôi chỉ biết cầu trời cho đừng bệnh, còn nếu có bệnh thì chết luôn cho xong, tiền chữa trị đó để dành cho con cháu còn có it hơn, đời là vậy thôi có tiền, có tiếng, thì chữa bệnh ở đâu cũng được, chưa bao nhiêu lần cũng chả sao :(
( thanh lan )

Sai roi
Co noi sai roi, toi cung hang chuc nam troi di vien, nhung chua mot bac si nao tu te voi benh nhan cho den khi ho nhan phong bi ca. Co le co la mot nguoi noi tieng nen ho moi doi xu voi co nhu vay thoi, co cu thu la mot nguoi binh thuong, it tien xem. Co noi bac si co nguoi the nay, co nguoi the khac, co noi dung nhung sai mot dieu la khong co tien thi dung co mong ho het long cuu chua. Khong phai tu nhien ma bac si bi nguoi nha benh nhan hanh hung va chui boi, dieu nay thi toi nghi, cac bac si la nguoi hieu nhat
( kim oanh )

Vì chị có tiền và nổi tiếng
Chẳng qua vì chị là một ca sĩ nổi tiếng và nhiều người mến mộ. Đồng thời chị cũng đã chọn phòng đặc biệt nên họ quan tâm là đúng. Chị cứ thử đưa người nhà đi và khám thì sẽ biết (chị không lộ diện nhé).
( nguyễn đức chính )

Chị là Ca Sĩ
Gửi chị Ánh Tuyết: Chị là Ca sĩ nhiều tiền thì tất nhiên được chăm sóc và đối xử tốt hơn rất nhiều so với những người dân bình thường rồi!
( NTT )

ĐỒNG Ý
Rất đồng ý với CS ÁNH TUYẾT.
( BSTPHCM )

gui chi anh tuyet
chị Tuyét ơi chi đừng co đi khóc thuê nhé . không ai nghe chi đâu đáng lẽ nổi tiếng nhiều tiền như chi thì nên ủng hộ dân ngèo như chúng tôi thì tốt hơn vì ngèo là đại đa số mà chị và ngèo là được đối xử tệ lắm chị ơi .
( nguyen van dung )

Ca sĩ Ánh Tuyết nói tốt về BS VN quá đấy
Chị có tiền thì mới được vậy thôi chị ơi. Vả lại chị cũng là người nổi tiếng, người của công chúng, đố BS nào dám tắc trách. Nếu BS mà tắc trách với chị thì chỉ cần chị kêu một tiếng là phóng viên sẽ tới đầy và đăng nguyên xi những gì tồi tệ xảy ra với chị lên báo chí, và lúc đó là cả hàng tỷ người trên TG biết BS VN là như vậy. Thế đó, vậy thôi chị ơi, chị đừng có nói hay quá chị ạh. Thử chị là người thường thử xem, người thường thôi chứ không cần là người nghèo nữa, thì chị sẽ thấy ngay cái gì sẽ xảy ra với chị. Chị nhé, chị yêu nhé.
( Phạm Mỹ Hạnh )

Vì Cô nhiều tiền.
Cô A Tuyết ơi, vì Cô là người nổi tiếng và vì Cô có tiền nhiều nên Cô được chăm sóc, quan tâm đặc biệt chu đáo. Cho nên Cô đâu có thấy được những điều tội tệ khác ! Mọi người nói thật đúng đó. Cứ thử nghèo, ít tiền mà đi nằm viện thì biết ngay mà. Cháu cũng đã từng nằm viện vài lần, trải qua vài cuộc phẫu thuật nên cháu biết và hiểu lắm. Vì không tiền, đi nằm viện với cái bảo hiểm xóa đói giảm nghèo mà cháu mổ 1 lần duy nhất ở Cột Sống mà phải chịu cảnh liệt 2 chân cho tới bây giờ. Đọc bài báo Cô viết, thấy Cô trải qua nhiều lần phẩu thuật ở Cột Sống mà vẫn ko ảnh hưởng gì thì đúng là Cô may mắn. May mắn vì Cô có tiền nhiều và là người nổi tiếng nên Cô được các bác sĩ tận tình cứu chữa thôi. Cô viết bài thanh minh cho họ làm gì, bởi cũng ko giúp gì được khi sự thật vẫn là sự thật. Chỉ cần ai đã từng nằm viện 1 lần mà ít tiền thì họ đều biết và hiểu hết mà.
( Thân Mỹ Hạnh )

Gui chi Anh Tuyet
Chi noi qua do, chi noi theo kieu nguoi co tien, chi vao phong kham dac biet, phi cao, tat nhien la duoc cham soc tot roi, chi thu den cac benh vien va boi nho mat mui, khong ai nhan ra xem chi se duoc doi xu the nao. Noi chung, chi chang biet gi ca.
( Vũ Hoà )

Nói thật nhé!
mấy lần tôi đi nuôi nguời nhà nằm viện, không biết chỗ và có 1 số chuyện không rõ nên hỏi y tá, vậy mà họ nạt ngang nạt ngửa trả lời với vẻ hằn học coi thường, đến người thu viện phí cũng vậy. Đến khi gặp BS thì có người thăm hỏi bệnh nhân rất đàng hoàng, có người thì chảnh ra mặt. Chị nói cũng có phần đúng, nhưng theo em 10 người thì chỉ được khoảng 1 người lịch sự còn lại thì... thôi không cần nói cũng hiểu... vậy hỏi Chị chúng ta có nên phản ánh điều này hay không. câu trả lời này tôi nghĩ 99% là có đó. Cám ơn.
( tht )

Bác sĩ, y đức
Tôi nghĩ cô ca sĩ Ánh Tuyết đã hiểu rõ và nói thay tất cả. Chúng ta đừng hằn học và quy chụp.
<>
Do đó không có quy định nào bằng mỗi chúng ta nghĩ và làm sao cái chân thiện mỹ, cái công bằng XH, đừng cố nghĩ phiến diện thiếu tích cực.
Phải nhìn rộng, thân thiện mới sáng, chứ cố suy nghĩ phiến diện thì rất khó cho sự phát triển nhận thức hành động cho con cháu sau này.
( Nguyễn Văn Hữu )

Gui ca si Anh Tuyet
Xin loi chi Anh tuyet co phai chi dang nam o phong tu chon, dieu tri dac biet cua benh vien voi 2-3 bac si ben canh. noi Chi muon viet cho chinh xac thi hay xuong phong benh chung cua nhung nguoi ngheo nhu chung toi thi hay noi. Nằm đó mượn người khác viết không chính xác đâu. Chúc chị mau lành bệnh.
( thuyvutrong )

đúng một phần nhưng xh bây giờ loạn rồi
Bây giờ ở đâu hay đi đâu cũng phải có tiền đi trước. Nhớ lại mà đau xót, ông chú tôi bị ngã xe, nếu được bác sĩ tận tình cứu chữa thì đã qua cơn nguy hiểm. Đằng này, người nhà mình đang nằm ra đó, phải chạy đôn chạy đáo xem vị Bs bào có thể giúp được, phải chạy ai?....Nhưng cuối cùng thì....hỡi ôi, toàn những kẻ trọng tiền bạc mà coi mạng người như cỏ rác.
( nguyễn lan hoa )

Ác ý
Sao có nhiều người lại nghĩ ác cho Bác sĩ nhiều đến thế nhỉ? Họ là những người học để cứu người mà. Hãy trân trọng và cám ơn họ thì đúng hơn.
( Lean )

Nhìn mặt đặt tên
BS nhìn mặt đặt tên thôi, thử người nghèo vào xem người ta đối xử thể nào, đơn giản vì cs AT là người nổi tiếng, nếu các bs có gì thì sẽ bị kiện hoặc bị đưa ra báo chí, còn người nghèo lấy tiền đâu mà làm những chuyện ấy nên có người ngậm bồ hòn làm ngọt có người bức xúc quá chịu ko nổi thì làm càn thôi....
( Kim Hải )

Cũng một phần do người bệnh
Cũng một phần do người bệnh thôi. Có một số người bệnh có tiền muốn "cảm ơn" BS bằng tiền để được quan tâm hơn. BS không phải ai cũng là "thánh" cả mà... Lâu dần họ thấy như thế là thường. Ai không có "phong bì" sẽ là bất thường thôi mà. Cứ thế sinh "tệ nạn". Như thế BS chỉ có lỗi một phần, còn lại lỗi là do ĐẠI BỘ PHẬN TẦNG LỚP chúng ta. Chúng ta nên trách lẫn nhau thì đúng hơn!
( Thanh Mai )

gui CS Anh tuyet
Bac si thoi nay khac roi chi a.Tien la tat ca voi ho thoi
( thanh mai )

Lương y như từ mẫu
Câu nói xưa "Lương y như từ mẫu" có lẽ từ khi cha, con Giáo Sư Tôn Thất Tùng, Tông Thất Bách ra đi chắc ngành Y nước nhà không còn vị nào có hình ảnh, đủ tầm để giữ lại hình ảnh người "thầy" mà rặt chỉ là "thợ" thôi sao?.
( Thanh Bình )

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét