Nguyên văn bài phát biểu của đại biểu Hoàng Hữu Phước (TP Hồ Chí Minh) tại Quốc hội ngày 17.11.2011
Đại
biểu Hoàng Hữu Phước: "ngay từ khởi thủy và cho tới tận ngày nay biểu
tình là để chống lại Chính phủ nước mình hoặc chống lại một chủ trương
của Chính phủ nước mình". Ảnh: VNN
|
Kính thưa Quốc hội.
Tôi kính đề nghị Quốc hội loại bỏ Luật lập hội và Luật
biểu tình khỏi danh sách dự án luật suốt nhiệm kỳ Quốc hội khóa XIII này
vì những lý do như sau:
Thứ nhất, về Luật lập hội, ở Việt Nam Mặt trận Tổ quốc
được thành lập năm 1977 trên cơ sở thống nhất ba tổ chức: Mặt trận Tổ
quốc Việt Nam, Mặt trận Dân tộc giải phóng miền Nam - Việt Nam và Liên
minh các lực lượng dân tộc, dân chủ, hòa bình Việt Nam.
Hiện nay Mặt trận Tổ quốc có 44 tổ chức thành viên, nếu
xếp theo các loại hình tổ chức như đoàn thể chính trị, tôn giáo, từ
thiện, xã hội và nghề nghiệp thì có đến 22 hội đoàn trong nhóm nghề
nghiệp: từ Hội luật gia, Hội nhà báo đến Hiệp hội sản xuất kinh doanh
của người tàn tật, Hiệp hội các trường đại học, cao đẳng ngoài công lập
v.v... Nếu như vẫn còn thiếu các hội nghề nghiệp khác mới xuất hiện do
sự phát triển của xã hội thì có thể thành lập mới cùng trong quy mô rộng
khắp của Mặt trận Tổ quốc Việt Nam.
Nếu Luật lập hội là để tạo nên các đối thủ bên ngoài hệ
thống Mặt trận Tổ quốc Việt Nam, vô hiệu hóa, tiến đến xóa sổ Mặt trận
Tổ quốc Việt Nam, vậy Luật lập hội có cần không?
Nếu Luật lập hội là để tạo nên các hội mới nằm bên
trong hệ thống Mặt trận Tổ quốc Việt Nam như 44 thành viên hiện hữu để
làm phong phú hơn tổ chức hùng mạnh của Mặt trận Tổ quốc Việt Nam, vậy
Luật lập hội có cần không?
Thứ hai, về Luật biểu tình. Kể từ khi có cuộc biểu tình
đầu tiên trong lịch sử loài người năm 1913 do Gandhi tổ chức nhằm phản
đối Chính phủ Vương quốc Đại Anh và Bắc Ái Nhĩ Lan áp bức nhân dân Ấn Độ
. Mãi cho đến những năm 60 của thế kỷ trước từ ngữ "biểu tình" mới xuất
hiện ở Hợp chủng quốc Hoa Kỳ bắt đầu từ việc chống lại Chính phủ
Kennedy đã đẩy mạnh cuộc chiến tranh Việt Nam, rồi phát triển mạnh mẽ
thành các cuộc biểu tình chống Chính phủ Mỹ liên tục từ năm 1960 đến
1975, thậm chí tiếp tục ngay cả sau khi Hoa Kỳ thất bại tháo chạy khỏi
Việt Nam, biểu tình chống Chính phủ Mỹ đã từ Mỹ lan ra toàn thế giới.
Điều nhất thiết phải khẳng định ở đây là ngay từ khởi
thủy và cho tới tận ngày nay biểu tình là để chống lại Chính phủ nước
mình hoặc chống lại một chủ trương của Chính phủ nước mình, khi 1 triệu
người dân Mỹ đổ về Thủ đô Washington tháng 9 năm 2009 họ chống lại Tổng
thống Obama, gọi ông là kẻ có dã tâm, biến Hoa Kỳ thành quốc gia xã hội
chủ nghĩa, bày ra kế sách bảo hiểm y tế vì người nghèo, biểu tình chưa
là hình thức bày tỏ chính kiến chống lại một nước khác ngay cả khi nước
đó đang xâm lược nước mình.
Cuộc tập hợp khổng lồ tại quảng trường đỏ là để bao
quân đoàn Liên Xô tiến thẳng ra chiến trường chiến đấu chống Đức quốc xã
và chống bọn nha gian. Để phản đối sự xâm lược của nước khác tiến hành
chống lại nước mình chỉ có gia nhập quân đội, dồn tài sản cá nhân cho Bộ
Quốc phòng mới là hành động duy nhất, cần thiết. Điều cần làm rõ ở đây
là trong tiếng Anh biểu tình, tức là Demonstration luôn để chống Chính
phủ nước mình hay một chủ trương của Chính phủ nước mình, còn tập hợp
đông người để bày tỏ sự ủng hộ nước mình hay ủng hộ một chủ trương của
Chính phủ nước mình, gián tiếp biểu thị sự không đồng tình đối với Chính
phủ nước khác thì đó là đức tin hoặc cuộc tuần hành biểu dương lực
lượng.
Như vậy, Việt Nam có cần cho cuộc biểu tình chống Chính
phủ Việt Nam hay không, chống các chủ trương, chính sách, đạo luật của
Chính phủ Việt Nam hay không. Nếu không cần tại sao lại đưa dự án Luật
biểu tình, nói rồi nói mãi như thể nó là khuôn vàng, thước ngọc để đo
chiều cao, chiều rộng, chiều dài, chiều sâu của cái gọi là tự do dân
chủ. Như vậy, cái Việt Nam cần có thể là những quy định về đức tin, về
tuần hành đông người. Nhưng liệu Quốc hội có nên dành ra 2 năm và bao
tiền của của nhân dân để soạn ra dự án Luật đức tin hay Luật tuần hành
hay không.
Khi đi ngang qua vài cuộc tập hợp đông người gần đây
Thành phố Hồ Chí Minh chống đường lưỡi bò tôi đã nghe những người bị kẹt
xe lớn tiếng nguyền rủa, thóa mạ, văng tục đầy đe dọa những người đang
tập hợp mà ta gọi là biểu tình ấy. Sự giận dữ này có thể sẽ biến thành
gây hấn, bạo loạn, đánh nhau giữa vài nhóm người biểu tình và chống biểu
tình, chưa kể những cuộc tập hợp đông người ngoài trời ấy có xâm hại
quyền tự do đi lại của người dân, xâm hại quyền tự do mưu cầu hạnh phúc
của người dân, buôn gánh bán bưng, đoan chính, tự trọng kiếm từng đồng
tiền nhỏ chứ quyết tâm không làm hành khất, xâm hại thu nhập chính đáng
của những cửa hàng hoạt động kinh doanh hợp pháp tại khu vực bị phong
tỏa do biểu tình, xâm hại quyền được chăm sóc của công dân khi đau ốm
hay khi chuyển dạ sinh con mà xe cứu thương không để đến được hay xâm
hại hạnh phúc của công dân khi xe hoa của họ không thể nhúc nhích được
trên đường vì tắc đường.
Liệu cái gọi là quyền biểu tình ấy có lớn hơn quyền
được kiếm sống của người dân, quyền được ra đời của con cái của người
dân, quyền được sử dụng công lộ của người dân, quyền được mưu cầu hạnh
phúc của người dân. Câu hỏi được đặt ra ở đây là dự án Luật biểu tình đã
tham vấn ý kiến, nguyện vọng của cử tri, công dân là người cao tuổi,
cựu kháng chiến, cựu chiến binh, anh hùng các lực lượng vũ trang, anh
hùng lao động, tập thể nông dân, tập thể quân đội, công an, những chiến
sỹ biên phòng đang trấn giữ biên cương của tổ quốc và hải đảo quốc gia,
những nhà tu hành chân chính hay chỉ vì một nhóm nhỏ vài chục, vài trăm
sinh viên, học sinh, những người chưa là những công dân có thu nhập, có
việc làm. Đa số công dân sẽ không ủng hộ Luật biểu tình vì bản chất dễ
bị tổn thương và dễ bị lợi dụng gây ra biến loạn.
Có ý nói rằng ở nước ngoài người ta biểu tình đàng
hoàng nên ở Việt Nam cũng sẽ làm được. Ở Việt Nam hiện nay đã 100% đội
mũ bảo hiểm khi đi bằng xe máy chưa, có chấm dứt chen lấn ở nơi công
cộng chưa, có tham gia giao thông đúng luật chưa. Đó là chưa kể ở đất
nước có nền văn học hoàng kim, mặt trời không bao giờ lặn trên cương thổ
vương quốc Anh và Bắc Ái Nhĩ Lan, cuộc biểu tình tháng 8 vừa qua tại
Luân Đôn và lan ra một số thành phố lớn khác đã biến thành bạo loạn,
cướp bóc, đốt nhà, làm ô danh đất nước. Cuộc biểu tình chiếm phố Wall
suốt 2 tháng nay tại NewYork và hơn 20 thành phố lớn ở Mỹ vừa bị cảnh
sát ra tay dẹp do tình trạng bẩn thỉu, mất vệ sinh, ẩu đả, trộm cắp và
hiếp dâm xảy ra tại các nơi biểu tình làm ô danh nước Mỹ. Việt Nam chưa
phải là siêu cường kinh tế để có thể đài thọ cho một sự ô danh. Đây là ý
kiến của tôi mong được sự ủng hộ của Quốc hội.
Xin cảm ơn.
(Nguồn: Trang tin điện tử Quốc hội)
(*): Tựa do Báo Sài Gòn Tiếp Thị đặt
thangdiengapthangngu
chúng tôi sợ bị ông trả thù lắm, không dám bình luận
nhiều, chỉ dám nói vì nhờ chúng tôi ngu dốt mà ông mới là đại biểu ngày
hôm nay.
LN
Đây là 3 mục tiêu của ông Hoàng Hữu Phước khi là đại
biểu quốc hội: ------------ ThS. Hoàng Hữu Phước: “Việc ứng cử của tôi
thể hiện 3 mục đích chính. Thứ nhất đó là đem năng lực, kiến thức và
kinh nghiệm ra phục vụ đất nước. Thứ hai, chứng minh Việt Nam là đất
nước tự do, dân chủ, qua việc tôi là người ngoài Đảng vẫn có quyền tự
ứng cử vào cơ quan quyền lực cao nhất của quốc gia, mà kết quả hoàn toàn
tùy thuộc vào sự lựa chọn tin cậy của cử tri. Thứ ba, tạo không khí
phấn chấn, tích cực quan tâm trong cộng đồng doanh nhân và cộng đồng trí
thức ngoài Đảng đối với sinh hoạt nghị trường, phục vụ nhân dân, để QH
các khóa tới sẽ có thật nhiều người tự ra ứng cử hơn. Đối với tôi, chỉ
cần “trúng” một trong 3 mục đích trên đã là đạt yêu cầu, chứ không phải
chỉ có đắc cử mới là mỹ mãn”. Trích http://hhphuoc.blog.com/page/3/
----------- Thiết nghĩ, ông Phước đã đạt được mục tiêu thứ ba là "tạo
không khí phấn chấn, tích cực quan tâm" của cộng đồng trí thức, của
người dân. Suy cho cùng ông đã đạt yêu cầu đề ra, mục đích thứ nhất và
thứ hai thì miễn bàn. Tôi thật xấu hổ khi Sài Gòn có một đại biểu như
ông.
Bảo Anh
Dù sao cũng chân thành cám ơn ông Phước, nhờ có sự ngây
ngô của ông mà ý dân được thể hiện một cách mạnh mẽ đến vậy.
Nguyên Thảo
Xấu hổ cho đoàn đại biểu quốc hội thành phố HCM, một
thành phố được cho là năng động. Nhân danh nhân dân mà nói vậy thì chẳng
khác gì đè ngửa người ta ra đổ thuốc sâu vào mồm rồi lại bảo là do
người ta nhờ mình làm thế. Người dân chúng tôi vô cùng bức xúc với lý
luận của ông Phước, ông nhân danh ai vậy?
tam
nói như ông HHP, thì dân trí Myanmar, campuchia cao hơn VN, tôi là cử tri Tp HCM hổ thẹn quá
Hoàng Anh Vũ
Gởi ông Phước: có lẽ người dân SG chưa bao giờ thấy nhục
với nhân dân cả nước cho đến khi ông đứng lên phát biểu bài viết này!
Phan Thị Thúy Nga
Tôi không phải là người quan tâm đến chính trị. Nhưng
tôi cũng có chút ít hiểu biết về chính trị. Và, thật là ngạc nhiên trước
quan điểm của ông HHP. Từ bài phát biểu rất ư mạch lạc và chặt chẽ,
giọng điệu rất ư là hùng hồn của ông, tôi, lần đầu tiên trong đời, mới
biết: Biểu tình là chống chính phủ của mình!!! Ông Phước ơi, nhờ bài
phát biểu này, nhân dân cả nước nói chung và nhân dân TP HCM nói riêng
mới nhận ra sự thật này: Họ đã chọn lầm đại biểu rồi!!! Ông đã tự tố
giác bản thân về sự xa rời quần chúng, sự độc đoán, bảo thủ - biểu hiện
của loại đầu óc hẹp hòi và "ngu trung". Tôi chưa từng biết tới tên tuổi
của ông mà còn thấy bất nhẫn, thấy xấu hổ thay cho ông. Vậy, liệu những
ai đã từng tin tưởng, kì vọng vào ông, họ còn thất vọng đến đâu nữa? Với
đầu óc, hiểu biết tầm cỡ đó, tôi nghĩ ông nên thôi, sớm rút lui đi. Ông
sẽ không làm gì ích nước lợi dân đâu. Ông cũng chẳng giúp gì cho Đảng
và Nhà nước đâu, nếu không nói sự tích cực cộng dốt nát sẽ gây tai hại.
Mà đó là hại nước, hại dân - tức là trọng tội đó ông ạ.
trần nghĩa
Xin quí anh chị em bớt bức xúc, tôi tin chắc rằng ông Đại biểu nầy không hiểu ông đang nói gì.
LÊ CÔNG NHÂN
Tôi xin không bàn là đã đến lúc hay chưa đến lúc, nên hay không nên có luật biểu tình ở nước ta. Tôi xin hỏi :
1. Nếu ĐBQH do cử tri bầu ra, không phản ánh đúng tâm tư nguyện vọng cử tri (do bầu nhầm người, giao trứng cho ác), hoặc ĐB đó không thực hiện đúng lời hứa khi ứng cử thì làm sao có thể miễn nhiệm/bãi nhiệm?
2. Ông Hoàng Hữu Phước không khảo sát, không có số liệu cụ thể mà "nhân danh nhân dân" để phát biểu. Ông có đủ can đảm để đọc những ý kiến phản hồi của cử tri dành cho mình không?
1. Nếu ĐBQH do cử tri bầu ra, không phản ánh đúng tâm tư nguyện vọng cử tri (do bầu nhầm người, giao trứng cho ác), hoặc ĐB đó không thực hiện đúng lời hứa khi ứng cử thì làm sao có thể miễn nhiệm/bãi nhiệm?
2. Ông Hoàng Hữu Phước không khảo sát, không có số liệu cụ thể mà "nhân danh nhân dân" để phát biểu. Ông có đủ can đảm để đọc những ý kiến phản hồi của cử tri dành cho mình không?
Bùi Bỉnh Luân
Không nên áp từ điển mước Anh vào Việt Nam. Quy định
những hành vi nào là biểu tình sẽ được làm rõ trong luật. Dân chủ là một
trong những tiêu chí, mục tiêu quan trọng trong xây dựng đất nước. Phát
huy dân chủ sẽ huy động được sức mạnh của toàn dân với tư cách người
làm chủ để xây dựng đất nước. Đây đã là bài học trong các cuộc cách mạng
giải phóng dân tộc cũng như sự nghiệp thống nhất đất nước vừa qua và
cũng sẽ là động lực để xây dựng đất nước ngày nay, nhất là trong điều
kiện một đảng cầm quyền. Làm chủ có nhiều hình thức, trong đó biểu tình
là một nội dung để phát huy dân chủ. Thông qua biểu tình, với tư cách là
một kênh phản hồi, nhân dân sẽ thể hiện thái độ của mình đối với các
chủ trương, chính sách phù hợp hoặc không phù hợp, với những cá nhân
tốt, xấu trong bộ máy Nhà nước... Thông qua đó mà nhà nước xem xét chỉnh
sửa chính sách, điều chỉnh nhân sự, khiến bộ máy ngày càng trong sạch,
phát huy hiện qủa, ngày càng vững mạnh. Ngoài ra, về đối ngoại, biểu
tình còn để biểu lộ tình cảm của nhân dân, sự ủng hộ hoặc phản đối cao
với chính sách của nước ngoài đối với chủ quyền, kinh tế Việt nam… Hoàn
toàn không phải biểu tình là chống nhà nước !. Chống Chính phủ chỉ xảy
ra khi có mâu thuẫn đối kháng. Trong chế độ ta, chế độ dân chủ, Nhà nước
vì dân, do dân thì làm sao có mâu thuẫn đối kháng.
Lê Quang Nam
Ở một Đất nước Tự Do, Luật biểu tình là để người dân
được thực sự tham gia vào việc quản lý Nhà Nước mà Chính Phủ là những cá
nhân xuất sắc được chính người dân chọn lựa làm đại diện cho mình,
thông qua Quốc Hội, Biểu tình là để làm trong sạch Chính Phủ của mình,
chống kẻ xấu trong Chính Phủ. Làm ĐBQH là để thăm dò ý kiến của Dân,
phản ánh lại nghuyện vọng của Dân tới Quốc Hội, tới Chính Phủ.
Lê Ngọc Vinh
Là đại biểu Quốc Hội, nhưng Ông Hoàng Hữu Phước cho xác
định được đâu là quyền lợi của Nhân Dân hay không? Hãy hiểu thêm về từ
dân chủ !
nguyen
That vong ong qua.Ong khong dai bieu cho nguyen vong cua nhan dan.De nghi ong tu xin rut lui.
DƯƠNG TRẦN CA
Là người dân TP.HCM, tôi thấy ngượng vì đoàn thành
phố mình có một đại biểu phát biểu như thế ở diễn đàn quốc hội, sau đó
công khai trên tất cả phương tiện thông tin đại chúng. Nội dung phát
biểu của ông Phước-đoàn thành phố mình có thông qua không?Nếu có thì tôi
càng thất vọng.Còn không thì nên xem lại tư cách đại biểu quốc hội của
ông Phước. Tôi đã chứng kiến những người dân dầm mưa dãi nắng trước cơ
quan đại diện quốc hội để khiếu kiện về đất đai.Tôi cũng đã chứng kiến
hàng trăm,hàng ngàn người yêu nước xuống đường phản đối Trung Quốc với
khí thế hừng hực của một dân tộc hơn bốn ngàn năm dựng nước và giữ nước.
Tôi yêu hòa bình, ổn định và nhà nước ta mấy mươi năm nay đã góp phần làm đất nước đi lên vượt bậc so với những ngày tăm tối, nghèo khó thời bao cấp.Biểu tình không phải chống chính quyền mà chỉ nhắc nhở những người đang thực thi phải luôn nghĩ đến vận mệnh đất nước và an nguy của người dân. Tôi cũng như bạn Sài Gòn, là CB-CC nên vẫn phải chờ luật pháp bật đèn xanh để được hô to Hoàng Sa và Trường Sa là của Việt Nam. Chỉ đạo của Thủ Tướng về xây dựng một đạo luật cho phép biểu tình theo đúng Hiến Pháp làm tôi nô nức đợi chờ. Lời ông Phước như gáo nước lạnh-đi ngược với chỉ đạo của Thủ Tướng.
Tôi yêu hòa bình, ổn định và nhà nước ta mấy mươi năm nay đã góp phần làm đất nước đi lên vượt bậc so với những ngày tăm tối, nghèo khó thời bao cấp.Biểu tình không phải chống chính quyền mà chỉ nhắc nhở những người đang thực thi phải luôn nghĩ đến vận mệnh đất nước và an nguy của người dân. Tôi cũng như bạn Sài Gòn, là CB-CC nên vẫn phải chờ luật pháp bật đèn xanh để được hô to Hoàng Sa và Trường Sa là của Việt Nam. Chỉ đạo của Thủ Tướng về xây dựng một đạo luật cho phép biểu tình theo đúng Hiến Pháp làm tôi nô nức đợi chờ. Lời ông Phước như gáo nước lạnh-đi ngược với chỉ đạo của Thủ Tướng.
Lê Nguyễn Thuyền Quyên
Tôi đã chảy nước mắt khi đọc những lời tâm huyết của bạn
dân Sài Gòn. Tôi cũng như bạn ấy, cảm phục những bạn mặc áo No U, hô to
khẩu hiệu vì Hoàng Sa Trường Sa, thực lòng vì an nguy tổ quốc trước mưu
đồ xâm lược của một số lãnh đạo Trung Quốc ( không phải nhân dân Trung
Quốc). Tôi tha thiết nhà nước mình hợp pháp những cuộc biểu tình yêu
nước để những công chức,đảng viên như chúng tôi được nói lên tiếng nói
tự lòng mình vì sự toàn vẹn của lãnh thổ.
Cử Tri TP.HCM
- Tính đến 16 giờ chiều nay (18/11), trên NLĐ online
đã có hơn 100 comments kịch liệt phản đối ông Hoàng Hữu Phước (trong đó
có tôi, tôi viết chừng mực nên đã được xuất bản).
- Tôi đề nghị ông Phước đi học lại, tôi đã hội ý với thằng con lớp 5 của tôi, sau khi suy nghĩ chính chắn, cháu nó đề xuất ông nên học lại bắt đầu từ Lớp 6, gia đình tôi chúc ông học giỏi và tiến bộ !!!!
- Tôi đề nghị ông Phước đi học lại, tôi đã hội ý với thằng con lớp 5 của tôi, sau khi suy nghĩ chính chắn, cháu nó đề xuất ông nên học lại bắt đầu từ Lớp 6, gia đình tôi chúc ông học giỏi và tiến bộ !!!!
An Tuan Phan
Nhân danh nhân dân để nói những điều như ông Phước thì
tôi quá thất vọng,nếu được bỏ phiếu lại tôi sẽ không bao giờ bỏ phiếu
cho ông
chuyenthayhangngay
Phải chăng đại biểu Quốc hội Hoàng Hữu Phước cho rằng:
tổ chức nào thành lập ngoài hệ thống chính trị đều là phản động hay làm
mất vai trò của tổ chức trong hệ thống chính trị? nếu như vậy thì Bác
Phước làm sao làm một đại biểu Quốc hội được nhỉ? Sự tồn vong của một tổ
chức là do chính tổ chức đó quyết định chứ sao lại do một tổ chức khác
thành lập ? Đọc bài phát biểu của Bác, tôi có cảm giác hình như Bác
Phước là người có thói quen cho mình đứng trên thiên hạ và tự cho mình
cái quyền làm cha thiên hạ nên mọi ý kiến của Bác lớp con cháu "nhân
dân" phải phục tùng.
Lê Minh
Thật không ngờ có một đại biểu Quốc Hội như ông Hoàng
Hữu Phước. Ông Phước thiếu những kiến thức cơ bản về Hiến Pháp, Lịch sử
VN và thế giới, chưa nắm luật Mặt trận tổ quốc, thiếu kiến thức phân
tích và tổng hợp. Thật xấu hổ cho một đại biểu QH.
hoàng văn cường
ông phước này phải cho đi học lại làm đại biểu của dân việt nam hay dân của tây mà nói lăng tùm lum vậy cà
Hiền
Đọc bài phát biểu của ông Hoàng Hữu Phước tôi thật sự
rất thất vọng .Ông Phước không thể đại diện tiếng nói cử tri TP.HCM được
vì có tư tưởng áp đặt để cai trị nhân dân. Bây giờ là thời nào rồi mà
còn những con người có suy nghĩ thiển cận như thế .Tôi ủng hộ bác Dương
Trung Quốc ,chúc bác thật nhiều sức khỏe vì bác là số ít ĐBQH rất được
người dân kỳ vọng
dân Sài Gòn
Quốc hội đại diện cho mấy mươi triệu dân, không nên nói
những gì người dân chúng tôi không nói. Ông Phước không nên có cách phát
biểu quy chụp như vậy. Là người dân Việt Nam, tôi cũng muốn mặc áo thun
No U, tham gia biểu tình và hô to Hoàng Sa Trường Sa là của Việt Nam,
tôi không hèn nhát, không vô cảm nhưng là cán bộ nhà nước, trước hết tôi
phải chấp hành yêu cầu : Để Đảng và nhà nước lo. Vì vậy, nếu có Luật
công khai cho phép những điều trên, nếu Trung Quốc vẫn không trả Hoàng
Sa và Trường Sa cho Việt Nam, nếu để tức nước vở bờ - tôi sẽ không ngồi
im và xin làm người đi đầu.
Trịnh Xuân Hải
Lý luận của ông Phước khá chặt chẽ, dẫn chứng khá đầy đủ, nhưng tôi có một vài điểm không thể chấp nhận được:
1- Ông đưa ra ví dụ biểu tình của người dân các nước khác phản đối chính phủ của các nước đó và kết luận: vì lịch sử như thế nên rút ra bài học có tính quy luật là người dân “nước mình” sẽ biểu tình chống lại chính phủ “nước mình”. Về mặt bản chất, người dân ở các quốc gia có thể coi như nhau, nhưng nhà nước XHCN khác nhà nước TBCN. Tôi thấy nhà nước “của mình “ và nhà nước “của họ” bị đánh đồng như thế là phản cảm!
2- Ông chỉ đưa ra kết luận dựa trên hình thức của sự kiện chứ không đi thẳng vào thực chất của vấn đề là vì sao người dân các nước đó phản đối chính phủ của họ? Chính phủ đó có xứng đáng hay không? Nhà nước “của mình” đã, đang và sẽ phải làm những gì để người dân tin yêu?
3- Các chế độ thực dân - đế quốc trước kia cũng cấm người dân tụ tập, cấm biểu tình… kết quả là dân chúng có chịu từ bỏ hay không? *Vấn đề lập hội: giả sử tôi muốn lập hội lấy tên “ Những người phản đối ăn thịt chó” thì Mặt trận Tổ quốc có đưa vô diện quản lý hay là thôi?
1- Ông đưa ra ví dụ biểu tình của người dân các nước khác phản đối chính phủ của các nước đó và kết luận: vì lịch sử như thế nên rút ra bài học có tính quy luật là người dân “nước mình” sẽ biểu tình chống lại chính phủ “nước mình”. Về mặt bản chất, người dân ở các quốc gia có thể coi như nhau, nhưng nhà nước XHCN khác nhà nước TBCN. Tôi thấy nhà nước “của mình “ và nhà nước “của họ” bị đánh đồng như thế là phản cảm!
2- Ông chỉ đưa ra kết luận dựa trên hình thức của sự kiện chứ không đi thẳng vào thực chất của vấn đề là vì sao người dân các nước đó phản đối chính phủ của họ? Chính phủ đó có xứng đáng hay không? Nhà nước “của mình” đã, đang và sẽ phải làm những gì để người dân tin yêu?
3- Các chế độ thực dân - đế quốc trước kia cũng cấm người dân tụ tập, cấm biểu tình… kết quả là dân chúng có chịu từ bỏ hay không? *Vấn đề lập hội: giả sử tôi muốn lập hội lấy tên “ Những người phản đối ăn thịt chó” thì Mặt trận Tổ quốc có đưa vô diện quản lý hay là thôi?
Nguyễn Tử Siêm
Nói cuộc biểu tình đầu tiên trong lịch sử loài người
là do Gandhi tổ chức năm 1913 là không chính xác; ít nhất phải là từ
1/5/1886 với cuộc biểu tình của công nhân Chicago. Không phải biểu tình
nào cũng chống CP mình hoặc CP nước khác; cũng không phải biểu tình nào
cũng bạo lực. Chẳng có từ điển nào định nghĩa “demonstration” là biểu
tình chống CP.
Luật biểu tình của ta rất cần để cụ thể hóa quyền cơ bản của công dân đã được ghi trong hiến pháp; là hành lang pháp lý để dân biết mà "sống theo pháp luật". Năm 1946 đa số dân ta mù chữ mà quyền này đã được ghi nhận; vậy không thể nói nay dân trí thấp nên chưa nên có Luật biểu tình. Có Luật biểu tình sẽ có lợi cho tất cả các bên liên quan, đâu phải để tiếp tay cho kẻ phá hoại. Tôi tin rằng dân ta biết sử dụng quyền của mình, những công dân đứng đắn biết hành xử đúng mực, còn những kẻ xấu sẽ lộ chân tướng quậy phá.
Nguyễn Tử Siêm (Hà Nội).
Luật biểu tình của ta rất cần để cụ thể hóa quyền cơ bản của công dân đã được ghi trong hiến pháp; là hành lang pháp lý để dân biết mà "sống theo pháp luật". Năm 1946 đa số dân ta mù chữ mà quyền này đã được ghi nhận; vậy không thể nói nay dân trí thấp nên chưa nên có Luật biểu tình. Có Luật biểu tình sẽ có lợi cho tất cả các bên liên quan, đâu phải để tiếp tay cho kẻ phá hoại. Tôi tin rằng dân ta biết sử dụng quyền của mình, những công dân đứng đắn biết hành xử đúng mực, còn những kẻ xấu sẽ lộ chân tướng quậy phá.
Nguyễn Tử Siêm (Hà Nội).
Trah
Hinh nhu Bác Phứơc chưa hiểu mục đích của biểu tình ,
biểu tình khác nổi lọan . Người dân có nhu cầu bày tỏ nguyện vọng , mong
muốn lợi ích chính đáng mà nhà nước công nhận mà . Lắng nghe và thấu
hiểu là điều cần thiết đối với nhà lãnh đạo.
Vũ Khánh Lan
Tôi và bạn bè đồng nghiệp cũng như người thân trong gia
đình tôi (tôi không dám nhân danh "nhân dân") thực sự thất vọng về phát
biểu của đại biểu Hoàng Hữu Phước (TP Hồ Chí Minh) tại Quốc hội ngày
17.11.2011. Ông Phước đang đại diện cho quyền lợi và trách nhiệm của ai
để tự ứng cử vào Quốc Hội? Nếu ông Phước nói là ông là đại biểu của dân
thì chính ông đã xúc phạm nhân dân đúng như ý kiến của ĐBQH Dương Trung
Quốc. Nếu ông thực tâm mà không bị ai xúi bẩy điều khiển ông phát biểu
như vậy, thì mong ông hãy bớt thời gian gần gũi nhân dân nhiều hơn nữa (
những người lao động đang sống khổ cực vì mưu sinh, hàng ngày đang chịu
đủ thứ nạn do cửa quyền, tham nhũng, hối lộ,..., những người nông dân
cần cù một nắng hai sương chỉ trông mong vào mảnh đất mà làm ra lúa gạo
cho xã hội bị lấy đất làm sân gôn, làm dự án thương mại cho các đại gia
làm giàu...) để hiểu tâm nguyện của nhân dân như thế nào rồi hãy phát
biểu!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét