- Vinh Nguyen Thế nào tìm chân tâm của mình mà bị chi phối bởi mọi cảnh của cuộc sống ạ Cham Pu...hoan hỷ
A DI ĐÀ PHẬT - Cham Pu Trước nhân cách sáng ngời của chư Thiền Sư đắc đạo, siêu vượt ra ngoài sự chi phối của vũ trụ, đã ngầm chỉ rõ cho chúng ta thấy, muốn đạt đến trạng thái tự tại, trước tiên chúng ta phải nhiếp phục các căn, bởi vì đối tượng của các căn là sắc, âm thanh, hương vị..v..v.. Những thứ này đã áp đảo tinh thần của chúng ta, làm cho ta quên đi niềm tự tín ban đầu, để rồi cuối cùng lôi cuốn ta chạy theo mộng tưởng điên đảo. Là người Phật Tử, học và thực hành giáo Pháp của Phật Ðà, ta phải noi gương những bậc Thiền Sư đi trước, để điều phục thân tâm. Phương thức hữu hiệu nhất là chúng ta phải can trường nhìn thẳng vào thực thể của bản thân và ngoại cảnh. Có được như vậy, chúng ta mới thấy rõ sự hiện hữu của chúng ta và sự vật tất cả đều do nhân duyên hoà hợp. Nhưng điều cần nhớ là tất cả đều huyển hóa chứ không có gì chắc thật. Chỉ có Chân Tâm của chính mình mới thực sự bất sanh bất diệt, mà xưa nay chúng ta đã vô tình quên lãng. Giờ đây chúng ta phải quả quyết sống thực với nó, đừng để một tạp niệm nào xen vào. Bản chất của Tâm đối với mọi sự mọi vật là như như bất động, thực tại không sinh không diệt, theo tinh thần của Bát Nhã thì gọi Chân Không. Nếu đã là Chân Tâm, thì Cảnh cũng phải là Chân Cảnh. Từ đây chúng ta không còn chạy trốn tìm cầu, mà giải thoát cũng trở thành hiện thực. Từ ý nghĩa nầy, chúng ta thấy một khi tâm đã không bị giao động, thì ngoại cảnh dẫu cho thế nào chăng nữa cũng trở thành vô ý nghĩa.
- Cham Pu Trong quá khứ, bất luận gì nhảy vồ tới tấn công chúng ta xuyên qua nhãn, nhĩ, tỷ, thiệt, thân hay ý, ta đều giống như người đã chết rồi. Ta cho những điều đó là thông thường, tự nhiên. Nó không bao giờ khơi động chú niệm và trí tuệ để thúc giục chúng ta quán chiếu và khám phá, tìm hiểu đâu là mức khởi đầu và đâu là nơi chấm dứt, nguyên nhân và hiệu quả. Cho dù rằng những điều kia là kẻ thù truyền kiếp từ lâu, lâu lắm rồi, đã tấn công chúng ta cả ngày lẫn đêm, chúng ta không bao giờ lưu tâm đến. Tuy nhiên, giờ đây thì chúng ta chú trọng đến nó. Khi tâm bắt đầu thâm nhập vào luồng trôi chảy của Giáo Pháp mà trong đó nó được rèn luyện đến mức phát triển một căn bản cho niệm và tuệ thì từng bước một, đương nhiên nó sẽ nhận thấy rõ ràng cả hai -- những gì lợi ích và những gì gây tai hại -- bởi vì cả hai cùng ở chung với nhau trong tâm. Tâm càng trở nên điêu luyện hơn trong công trình quán chiếu và suy niệm thì nó càng trở nên mạnh dạn hơn trong việc tìm tòi khám phá. Khi nhận thấy tai hại tâm cố gắng cứu chữa và khi thấy lợi ích thì gia công khai triển, nỗ lực dưỡng nuôi thiện pháp ngày càng tăng trưởng.
- Cham Pu Còn câu hỏi của thiện hữu Nguyen Van Toan hôm qua ạ. Làm thế nào để đc nhất tâm ạ. Mình xin trả lời ở đây ạ
- Nguyen Van Toan Xin hiện hữu giải đáp.
Khi làm việt.
Tâm niệm adiđà phật nghe tâm nghe.
Tai mắt thấy cảnh trần.
Vậy niệm này là niệm gì. - Cham Pu Nguyen Van Toan. Thưa bạn. Nếu niệm mà đc nhất tâm tam muội luôn thì đâu cần cố gắng ạ. Khi chúng ta thường niệm, nhưng tai mắt ta thấy cảnh trần, đầu ta có vọng tưởng,. Nhưng dần dần câu niệm phật sẽ ăn sâu vào trong tâm thức của chúng ta. Hãy niệm theo lối Kim Cang Trì (niệm ra tiếng). Niệm liên tục k gián đoạn để vọng tưởng k thể xen vào. Vọng tưởng càng nhiều ta niệm càng lớn. Khi vọng tưởng ít dần ta niệm thầm, khi nó đến thì ta niệm lớn. (Đây là cách đưa vọng tưởng vào Niết Bàn, không phải chống lại vọng tưởng) nếu chúng ta khởi tâm chống lại, thì vô tình chúng ta bị rơi vào thế phân biệt và chấp trước, còn chấp trước là còn chướng ngại. Khi niệm phật ta phải chuyên tâm nhẹ nhàng như dòng suối chảy. Có như vậy câu niệm phật mới vào đc tâm
- Vinh Nguyen Quán chiếu niệm Phật theo hơi thở ra vào nhất Tâm chánh niệm hồng danh A DI ĐÀ PHẬT ....đóng cửa cài then phòng hộ lý cửa miệng nhất Tâm niệm thầm danh hiệu ...thiện hữu Nguyen Van Toan ạ
A DI ĐÀ PHẬT - Nguyen Van Toan Aiđàphật.
- Hạ Mộc Học - Hạnh - Hành - Trì ...
Có học...mà thiếu hành...lời ra còn run rẩy
Có hành...mà thiếu trì...sao có được tự tin...!?
Trên hết, hương Đức hạnh
"...ngược gió bay muôn phương"
Thế mới hay,
Tu học...ai cũng từng...
Hành trì ai cũng đã...
.....
Sao thường nghe rối rắm...
Cái ngã còn nặng nề
Diễn đạt theo mình hiểu
Chẳng chú ý "người mê"
Lạy Phật !
Thành tâm sám hối...
Cố Học - Hạnh - Hành - Trì
Trên đường tìm cầu chân lý
Xả ly tạp niệm
Thuận theo dòng
Không truy vấn,
Không dụng công gắng sức...
Niệm Phật...
Lớn...
Nhỏ...
Tuỳ thời !
Nhất tâm...gắng thử xem,
Phật Tâm...ở nơi nào !
Đón gió Đức Hạnh muôn phương...
Tán thán công đức Thầy Tổ, Bạn Hiền...
Gắng thử xem...mà luôn luôn trì tụng !!! - Cham Pu Nguyen Van Toan niệm phật khi đi kinh hành: chúng ta phải niệm từ từ theo bước chân (niệm ra tiếng, niệm thầm, hoặc nghe nhạc niệm). Mỗi bước đi phải chắc, thân phải thẳng, tâm phải nguyện : ta là Phật sẽ thành. Trong lúc đi ta luôn quán tưởng: mỗi bước chân ta đi là cứu độ chúng sanh, mỗi bước chân ta tới là cứu giúp chúng sanh thoát khỏi lầm than. Chúng ta cứ nguyện như vậy thì tâm của ta sẽ từ bi như Tâm Phật. Rồi đến một ngày tâm ta và tâm chư phật đc hợp nhất thì lúc đó ra sẽ nhập đc vào cảnh giới nhất tâm.tam.muội. muốn vào đc cảnh giới nhất tâm tam muội thì tâm của ta phải đồng nguyện và đồng từ bi như Phật
- Cham Pu Khi niệm phật chúng ta đừng câu nệ về vấn đề nhắm hay mở mắt, mà phải uyển chuyển theo thân thể và sức khỏe của mình. (Khỏe thì mở mắt he hé, mệt thì nhắm mắt). Niệm phật là tâm ta niệm , không phải mắt và thân ta niệm. Tâm là chính, thân chỉ là phụ trợ lực cho tâm mà thôi. Điều quan trọng là khi niệm Phật tâm của ta phải luôn luôn thức tỉnh để giữ câu niệm Phật. Nếu chúng ta phân biệt vào hình thức quá nhiều vô tình sẽ sanh ra phân biệt chấp trước. Còn phân biệt thì còn chướng ngại. Còn chướng ngại thì k đạt đến an lạc tự tại. Chúng ta càng buông xả thì càng tự tại.
- Cham Pu Khi niệm phật vọng tưởng kéo đến, cứ mặc cho nó đến , đến càng nhiều thì càng tốt, vì nếu chúng ta không để chúng tự nhiên đến, thì chúng sẽ không tự nhiên đi. Khi chúng đến ta thương chúng như con rồi dùng câu niệm phật mà độ chúng. Nghĩa là ta cứ niệm tự nhiên rồi lâu ngày vọng tưởng tự nhiên biến mất. (Biến mất không phải là diệt sạch, mà là chúng biến mất mỗi khi ta niệm phật). Khi chúng ta niệm phật thì dùng tánh của ta nghe câu niệm phật, rồi đưa câu niệm phật vào trong tâm, nhưng phải niệm 1cách tự nhiên nhẹ nhàng uyển chuyển theo hơi thở như chúng ta đang uống nước đừng dồn nén lên đầu nhiều.
- Quan Minh Tue niem niem sinh niem niem diet.niem niem tuong tuc ngu di mai ma lam viec loi lac cho ta cho nguoi
- Thanh Uyên Võ NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT
NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT
NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT ...Xem thêm
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét