Như vầy tôi nghe :
Chỉ là khi Mê thì nhìn đâu "cũng nghĩ Thiện, cũng nghĩ Ác". Rồi sanh "Tâm phân biệt", thêm bớt tùm lum, thành ra bám chấp nơi hình tướng (cảnh trần), chạy theo cái Mê.
Khi Giác Mê rồi thì nhìn đâu cũng thấy "Pháp giới Như Lai thảy giai đồng". "Chẳng nghĩ Thiện, chẳng nghĩ Ác", kg phân biệt đối đãi Nhị Nguyên nữa.
Từ đó tỏ lý Vô Thường (trước sanh, sau diệt, biết rõ sanh diệt ngay hiện tại. Ngay đó chẳng sanh, chẳng diệt, hiểu rõ quy luật vận hành của vạn hữu tự nhiên. Và "Ta" hay thảy chúng sanh, muôn loài đều là 1 phần của chính nó, kg thể tách rời).
Thế nên, kg phải là thoát Khổ (buồn, vui), mà là biết chấp nhận nó và an vui với chính nó. Như Lai tạm gọi là "thoát khổ" vậy.
Từ đó tỏ lý Vô Thường (trước sanh, sau diệt, biết rõ sanh diệt ngay hiện tại. Ngay đó chẳng sanh, chẳng diệt, hiểu rõ quy luật vận hành của vạn hữu tự nhiên. Và "Ta" hay thảy chúng sanh, muôn loài đều là 1 phần của chính nó, kg thể tách rời).
Thế nên, kg phải là thoát Khổ (buồn, vui), mà là biết chấp nhận nó và an vui với chính nó. Như Lai tạm gọi là "thoát khổ" vậy.
Ngôn ngữ chỉ để diễn đạt, còn cảm nhận được điều đó, thì phải ngay nơi tự thân. Cũng tức là đi tìm "Như Lai" nơi chính mình.
Đơn giản vậy thôi. Kg có gì khó cả. Kg cưỡng cầu, kg bi quan, kg thêm, cũng chẳng bớt. Vì có thêm hay bớt, thì xưa giờ vẫn vậy thôi.
Tùy duyên _()_
VÔ NGÃ
Vô Ngã là đỉnh cao trí tuệ của Phật Giáo, nếu tu mà không hướng về Vô Ngã là ta bị lạc hướng. Nhưng để hiểu được Vô ngã, thì ta phải biết được "TA LÀ AI?", tức là cái Ngã (Mê = Bản ngã).
Đạo Bụt là Đạo đến để mà thấy, chớ kg có đến để mà tin, bởi những niềm tin mơ hồ huyền hoặc kg thực tế. Nghĩa là, ngay nơi Tâm mình, từng ngày, từng giờ, từng phút, đang diễn tiến như thế nào! Thì ta biết như thế ấy. Tham, ta biết mình Tham - Sân, ta biết mình Sân - Si, ta biết mình Si. Theo dõi và quan sát sự diễn biến của nó, 1 cái "biết" chân thật, kg đè nén, kg gượng ép, kg bóp méo, kg tránh né, kg tô vẻ thêm thắt, từ thô (thể hiện ra bên ngoài) cho đến vi tế (nằm rất sâu trong nội tâm). Và cứ như thế, dần dần ta sẽ hiểu được chính mình, hiểu được cái thằng Bản ngã (cái Tôi) nơi chính mình. Từ đó, sống 1 cách chân thật nhất, kg dối lòng, kg dối người. Có sao thì nói như vậy, sự kiện như thế nào thì ta biết như thế ấy. Kg sợ hãi, kg mong cầu. Dũng cảm đối diện với sự thật. Từ đó ta sẽ hiểu được chính mình, hiểu được cuộc đời.
Ví như : Nhà triết học Krisnamurty đã từng nói "Sự thật giúp giải phóng chúng ta khỏi mọi ràng buộc, phiền não". Vì Sự thật chính là sức mạnh của chân lý và lẻ phải.
Ví như : Nhà triết học Krisnamurty đã từng nói "Sự thật giúp giải phóng chúng ta khỏi mọi ràng buộc, phiền não". Vì Sự thật chính là sức mạnh của chân lý và lẻ phải.
Vô Ngã không có nghĩa là mất hết tất cả, mà Vô Ngã là thực sự làm chủ chính mình, làm chủ chính tâm hồn mình. Còn Bản Ngã là cái khiến chúng ta không làm chủ được chính mình, không làm chủ được tâm hồn mình. Nhưng nếu ta kg biết được chính mình, kg biết đi tìm TA LÀ AI? Thì ta sẽ mãi mãi kg bao giờ hiểu được Vô ngã là gì. Nó kg phải là cái gì cứng ngắc, cố định, hoặc nguyên tắc. Mà nó là sự linh hoạt, uyển chuyển, chứa đựng sức mạnh của chân lý và lẻ phải, của Sự thật được lột trần tất cả nơi chính tâm hồn mình.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét