Chủ Nhật, 14 tháng 12, 2014

VU LAN NHỚ MẸ!

VU LAN NHỚ MẸ!

Vu Lan về ngực áo em hoa trắng
Một thoáng buồn hoang vắng dõi mắt xa
Mẹ không còn bên dấu đời lầm lũi
Cho quạnh hiu đi suốt mãi mồ côi

Nguyên Hoàng PHAN VĂN HUY TÂM




OANH HÁT LỜI MẸ RU

Nắng nghiêng đổ xuống hiên mai
Dẫu xưa còn lại chút này mẹ ơi!
Chân trần quãy gánh ngược xuôi
Vai gầy trĩu nặng trọn đời cho con

Còn đâu chim hạt về non
Bên kia khung cửa dấu mòn đường xa
Ầu ơ kẽo kẹt ngày qua
Võng đưa khôn lớn đẫm nhòa lời ru

Hương thầm xưa chút phận nào
Cũng còn trao lại dáng sao giữa đời
Bây giờ mỗi bước ra khơi
Tạ ơn sau trước mỗi lời khắc ghi

Cảo thơm còn lại chút này
Đài sen dâng hiến tháng ngày ấm êm
Hương nguyền vẹn thỏa bên thềm
Lam thêm sắc thắm thôi mềm cỏ rêu

Quanh nghe Oanh hát dập dìu
Trúc lao xao cũng gió vào đùa vui
Phật nghe Phật cũng mĩm cười…
Sáng soi tăm tối dấu đời nở hoa

Lan Nhã nửa khuya
Nguyên Hoàng PHAN VĂN HUY TÂM
Thích ·  · 

DÁNG THU
Mẹ về trong nắng nghiêng soi
vai gầy trĩu nặng thương hoài mẹ ru
cỏ thơm vạt áo dáng thu
dẫu qua ngàn dặm ưu tư mềm lòng
mẹ ơi bên bếp lửa hồng
ánh hương còn quyện mấy tầng trời xa
đây nếp nhà trãi phong ba
tháng năm còn lại vào ra hửng hờ
dẫu còn thả một giấc mơ
bến bờ xa lạ mãi chờ mõi mong
vẫn còn đây một tấm lòng
áo con hoa trắng mòn trông lối về
nếu còn thương vẹn lời thề
vị tha trong cỏi trầm khê muội tàn
ân tình xưa hương đạo vàng
sáng trong ánh ngọc rỡ ràng ngày qua
áo em hương khói dáng hoa
vòng dây thân ái lời ca ấm lòng
hẹn mai này nhựa sống dâng
lam trên vạn nẻo trong ngần sắc thu

08072554 – 17082010
Nguyên Hoàng PHAN VĂN HUY TÂM

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét